Chương
Cài đặt

Chương 6: Bác sĩ Thương, tôi muốn anh ôm ôm một cái

Thấm thoát trôi qua cũng đã hơn 2 tuần. Hôm nay là ngày Hạ Lam được tháo bột và xuất hiện. Tất nhiên, người tháo bột cho cô sẽ là Thương Thành Ngôn rồi. Mọi người nghĩ là do Thương Thành Ngôn bó bột cho cô ấy nên sẽ tháo bột đúng không? Không hề! Là do Hạ Lam mặt dày yêu cầu Thương Thành Ngôn phải là người bó bột cho cô ấy.

Bây giờ, cô minh tinh hàng đầu đang ngồi trên giường ngoan ngoãn nhìn bác sĩ Thương đến bó bột cho mình.

-Bác sĩ Thương, anh đẹp trai nhỉ?

-....

-Hay là bác sĩ hẹn hò với tôi đi. Tôi sẽ đối xử với bác sĩ siêu siêu tốt luôn. – Hạ Lam tiếp tục dụ dỗ.

-Không cần, tôi chưa có nhu cầu tìm bạn gái.

-Vậy tìm một cô người yêu là minh tinh nổi tiếng cũng không quá thiệt thòi đâu, anh cố gắng lên nè. Tôi sẽ không phụ bạc anh đâu. Anh đẹp trai như vậy, để tôi ngắm suốt ngày cũng được.

-....

-Vậy nha, chúng ta làm quen tẹo.

-Không.

Không thì thôi. Nàm gì mà nạnh nùng thế. Hạ Lam giận dỗi. Thương Thành Ngôn đưa tay lên đỡ đỡ cổ của cô. Anh bắt đầu tháo bột ra. Từng chút từng chút một. Khi anh đang rất tập trung thực hiện một cách tốt nhất và cẩn thận nhất cho cô nàng này thì ở một bên, Hạ Lam bĩu bĩu môi, giận dỗi bác sĩ Thương vì đã từ chối mình:

-Anh nhẹ thôi, mạnh quá thì tôi sẽ bắt anh đền bù cho tôi đó. Anh biết tôi làm gì cũng phải có tiền chứ. Anh dám làm tôi đau tôi sẽ kiện chết anh.

-Sợ quá.

-Anh không sợ à?

-Sợ.

-Sợ mà còn có thái độ như vậy? – Hạ Lam phồng má trừng trộ nhìn anh

-Chứ theo đại minh tinh như cô đây, tôi phải làm sao? – Thương Thành Ngôn hỏi lại

-Tất nhiên là phải vỗ về tôi, yêu thương tôi – Dừng một chút, Hạ Lam lại nói tiếp – Hay là hẹn hò với tôi?

Thương Thành Ngôn cạn lời. Cái cô nhóc này, chuyện gì cũng có thể nói lung tung. Thương Thành Ngôn nhìn cô. Cô gái này có bộ dạng vô cùng xinh đẹp. Trước đây anh đã thấy trên tivi. Lúc còn cùng đồng đội chiến đấu, thi thoảng anh cũng nghe những người dưới trướng mình kể về cô diễn viên xinh đẹp tài năng này. Khuôn mặt cô ấy rất xinh đẹp, những đường nét thanh tú. Có lẽ do đnag ở trong viện nên cô ấy không trang điểm, và điều đó lại khiến cô ấy đơn thuần và đáng yêu, không mang chút cảm xúc xấu nào cho người đối diện. Thương Thành Ngôn rất thưởng thức bộ mặt này.

Hai người im lặng nhìn nhìn nhau một lúc lâu, hoạt động tay của Thương Thành Ngôn chưa chấm dứt. Anh tiếp tục tháo băng ra.

“Cô lắc lắc đầu mình xem nào, xem thử có xảy ra vấn đề gì không”.

Hạ Lam ngoan ngoãn làm theo, trông cô nghiêm túc và đáng yêu như một em bé cún con.

“Không có vấn đề gì hết, bác sĩ”.

“Được rồi, vậy hôm nay có thể xuất viện rồi, Nhớ ăn uống kiêng cử và đừng thực hiện những động tác mạnh mẽ quá nhé” – Thương Thành Ngôn dặn dò với giọng điệu nghiêm túc của một bác sĩ.

“Thế nào là động tác mạnh mẽ, theo đuổi bác sĩ có phải là mạnh mẽ không?” – Hạ Lam trêu chọc anh.

Thương Thành Ngôn không thèm chú ý đến cô, anh quay ngoắt một hơi đi ra khỏi phòng.

Hạ Lam trong phòng cười to.

Lúc này Khương Đường cũng đã đến, thấy diễn viên nhà mình đang ngồi trên giường cười như một con dở thì cô lao vào, nhìn Hạ Lam với một ánh mắt thương xót

“Em bị gãy cổ nhưng não em cũng có vấn đề hả?”

Hạ Lam thôi cười, khóe miệng cô chỉ nhếch lên một vài đường nét quyến rũ. Thấy Khương Đường đi vào, Hạ Lam lên tiếng

“Chị đem đồ cho em rồi chứ. Hôm nay em về nhà ba mẹ. Chắc chắn sẽ bị mắng, chị gọi cho anh họ em luôn nha, kêu anh họ em mau mau trở về nhà lớn để che chở cho em.”

Khương Đường thật sự cạn ngôn với cô gái này “Được, chị sẽ gọi cho Hoắc Lăng Thành, em tranh thủ thay quần áo đi”.

Khương Đường lấy điện thoại ra, tìm tên của Hoắc Lăng Thành, cô kết nối máy. Đầu dây bên kia nghe máy rất nhanh

“Tiểu Khương, có chuyện gì vậy, Hạ Lam lại làm sao à?”

“Không có, bộ trưởng Hoắc, Hạ Lam sắp xuất viện về nhà, cô ấy kêu tôi gọi nói anh mau về nhà với cô ấy. Anh có tiện không?”

Hoắc Lăng Thành nghe Khương Đường nói thì thở phảo một hơi, còn tưởng con bé này có chuyện gì nữa chứ.

“Được, vậy tôi chạy qua đón hai người”

“Không cần, chúng tôi sẽ tự đi xe về”

“Không được, tôi sẽ qua đón. Không cho cô từ chối.” – Hoắc Lăng Thành nghĩ ngợi, cô gái này luôn luôn từ chối mọi sự giúp đỡ của anh. Nếu không phải là những chuyện lớn như kia thì vĩnh viễn sẽ không gọi cho anh bao giờ. Người đại diện này giỏi giải quyết mọi chuyện như vậy ư? Hay là có ẩn tình khác ở đây. Anh phải hỏi Hạ Lam mới được.

“Vậy được. Chúng tôi chờ anh”.

Khương Đường gọi xong thì quay qua nhìn Hạ Lam, cô ấy đã thay đồ. Quả thật là được rửa mắt. Cả tháng nay ở trong bệnh viện, toàn mặc quần áo bệnh nhân, bây giờ thấy cô ấy như trăm năm mới được thấy chút nguồn nước vậy. Khương Đường đi tới

“Đẹp lắm em, cũng lâu rồi mới thấy em mặc vậy”

“Cũng do anh họ hết, dám bắt em nằm viện cả tháng”

“Nếu về nhà thì em sẽ phải chịu trận của phóng viên đúng không?” – Khương Đường giải thích cho cô hiểu.

“Em sẽ đổi nhà. Giờ em về nói ba mẹ đổi nhà”.

Khương Đường nín liền. Cô chưa đủ giàu để có thể giận dỗi như thế.

Hai người đợi một chút thì Hoắc Lăng Thành đến. Anh đi vào phòng bệnh của Hạ Lam. Nhìn thấy hai người con gái trong phòng đang cười nói tíu tít thì anh rất vui vẻ, cũng không muốn phải hỏng không gian này. Anh đi tới, nói nhỏ nhẹ

“Về thôi nào”

Hạ Lam giật mình quay qua

“Anh tới rồi à, sao mãi anh mới tới. Cả tháng qua anh nhốt em ở đây vui lắm hả anh”.

“Nếu em còn lông nhông như vậy thì anh sẽ không cho em làm diễn viên nữa” – Hoắc Lăng Thành nghiêm nghị nhìn cô nói.

Hạ Lam tỏ vẻ không sợ anh “Vậy thì chị Khương Đường sẽ không có cơm ăn”. Nói xong còn quay qua nhìn Khương Đường vài cái.

Khương Đường đỏ mặt. Hoắc Lăng Thành thì chẳng hiểu gì hết, dù sao thì cũng chẳng liên quan đến anh lắm.

Ba người cùng nhau đi ra ngoài. Xe của Hoắc Lăng Thành đang để trước cửa. Vì để tránh phóng viên mà Hoắc Lăng Thành đã liên hệ với viện trưởng để đi bằng cửa tránh này. Không có phóng viên biết được cửa bí mật này của bệnh viện. Trong lúc ba người đang đi thì Thương Thành Ngôn ở bên kia nhìn qua, vô tình thấy. Anh thấy một người đàn ông đang đỡ tay cô ấy đi. Còn người đại diện thì đi phía sau hai người. Chắc là bạn trai nhỉ. Vậy mà còn dám thả thính cho anh. Đúng là các cô diễn viên, đời sống hơi lạc quan và tự do. Thương Thành Ngôn nhìn ba người đi khuất ra khỏi cửa sau rồi mới đi đến các phòng bệnh khác.

Hoắc Lăng Thành đưa Khương Đường về chung cư của cô trước rồi mới về nhà. Khương Đường chỉ là người đại diện, cô ấy chưa được về nhà lớn của Hoắc gia lần nào. Nhà lớn thờ ông bà và có những người lớn nữa, nên thân phận của cô ấy không phù hợp lắm. Dù sao thì cũng nên đưa cô ấy về nhà thay vì để cô tự mình đi.

“Tạm biệt chị Khương, gặp lại sau nha”

“Ok. Về đi. Nhớ xem kịch bản nha”

Trên xe còn lại 3 người, người lái xe của Hoắc Lăng Thành đang ngồi nghiêm túc lái xe, anh thì đang nghiêm túc đọc các bản báo cáo. Chỉ có Hạ Lam là rảnh rỗi hết quay qua quay lại rồi còn chọc chọc vào anh họ của mình. Bỗng dưng, Hạ Lam thốt ra một câu

“Anh à, anh thấy người đại diện của em ra sao?”

“Xinh đẹp, chuyên nghiệp, ăn nói rất tốt” – Hoắc Lăng Thành nhận xét khách quan theo những gì anh nhìn thấy. Khương Đường rất xinh đẹp, thật sự anh chỉ thấy cô thua mỗi Hạ Lam thôi, tại sao cô ấy không đi làm diễn viên, với cái khuôn mặt đó, làm diễn viên cũng sẽ rất ăn khách. Về năng lực và nghiệp vụ của cô thì anh không có gì để chê. Quả thật 7 năm qua cô ấy vẫn luôn hoàn thành tốt tất cả mọi chuyện, người lớn trong nhà cũng rất tán thưởng cô ấy.

“Em không hỏi cái đó, em hỏi tính cách, tính cách cơ. Chị ấy có dịu dàng không? Có thích hợp để yêu thương không? “

“Anh thấy cô ấy rất tốt, ai mà yêu cô ấy chắc rất tự hào”.

“Vậy mà có thằng ngu nào đó, cô ấy yêu thầm 7 năm rồi mà không biết cơ đấy” – Hạ Lam bĩu môi nói.

“Thật vậy à”

“Vâng”

“Vậy cũng đâu có liên quan đến anh. Em kể làm gì”.

“Anh.....”

Hạ Lam giận dỗi, quay người không thèm nói chuyện với Hoắc Lăng Thành nữa. Xe đi một lúc nữa thì đã tới nhà lớn. Đây là nhà chính của dòng họ Hoắc. Ông bà Hoắc có 4 đứa con. Trong đó, mẹ của Hạ Lam là con út. Hạ Lam là cháu ngoại. Trên mẹ Hạ Lam có 3 người con trai. Mỗi người đều lập gia đình và làm bên ba giới khác nhau. Vợ chồng cậu hai của Hạ Lam đều là những người làm bên quân đội. Họ có hai người con, một nam một nữ. Cả hai anh chị đều đang là những thủ trưởng. Hạ Lam rất ít khi nhìn thấy cả nhà cậu hai, tại họ rất bận rộn. Cả nhà cậu ba thì làm thương nhân. Trong nhà thì nhà nhà cậu ba giàu nhất. Nhà cậu ba cũng là nhà duy nhất ủng hộ việc cho Hạ Lam đi làm diễn viên. Nhưng hai người họ chỉ có một người con, hiện anh ấy đang điều hành riêng một tập đoàn to to của mình. Cả nhà cậu ba thì làm bên chính trị ngoại giao, đó là cha mẹ của Hoắc Lăng Thành. Lăng Thành hiện tại làm Bộ trưởng, còn có một chị gái đã lấy chồng, chị ấy cũng làm một chức lớn trong nhà nước.

Gia đình của Hạ Lam rất tai to mặt lớn. Đến nhà của Hạ Lam cũng còn như vậy. Mẹ Hạ Lam là em út nên được cả nhà cưng chiều, bà chỉ cần theo sở thích của mình. Nhưng bà cũng theo học trường kinh doanh. Và ở đó bà quen được Hạ Sở Thiên, là cha của Hạ Lam. Hai người giờ đang điều hành tập đoàn Hạ thị. Sau Hạ Lam thì còn có một em trai Hạ Kình. Hiện em trai đang du học tại Thụy Sỹ, năm sau có lẽ nó sẽ về nước luôn.

Hoắc gia là một gia đình kiểu mẫu cho con cái. Người ngoài xem trọng, đạo đức trọng vọng, những đứa trẻ trong gia đình này chưa bao giờ phải thiếu thốn một điều gì cả. Dẫu vậy, Hạ Lam vẫn thân nhất với Hoắc Lăng Thành, vì chỉ có Hoắc Lăng Thành hiện đang ở cùng thành phố với cô. Rảnh rỗi cô lại chạy qua chơi, có chuyện gì cũng là anh đứng ra giúp đỡ.

Tải App về nhận phần thưởng luôn.
Quét mã QR, tải xuống Hinovel App.