Chương
Cài đặt

Chương 4: Cố phu nhân

Bầu trời dần sáng lên sau một đêm dài. Hôm nay là chủ nhật, thường thì ngày chủ nhật người giúp việc sẽ không đến.

Tô Ninh Hinh đã thức dậy sớm để dọn dẹp và chuẩn bị bữa sáng cho Cố Hạo Văn. Chủ nhật này là lần hiếm hoi anh ở nhà.

Cố Hạo Văn nằm ngủ hồi lâu thì cũng dậy. Anh ta vệ sinh cá nhân xong liền xuống nhà tìm Ninh Hinh xem có lười biếng không, hiển nhiên anh biết cô không dám nhưng anh thích quan sát cô.

Hạo Văn gật đầu hài lòng với bữa sáng cùng một tách cà phê bên cạnh. Bản thân ngồi xuống ăn ngon lành, nhưng ánh mắt cứ đảo quanh tìm kiếm Ninh Hinh. Giờ này chắc lại ra vườn với lũ cây cỏ.

Hạo Văn ăn xong định ra sofa đọc báo thì nghe có người réo:

"Hạo Văn đâu rồi."

Đây đích thị là giọng mẹ anh rồi, bà ấy rất hay đến đây xem anh sống thế nào. Hạo Văn tiến đến sofa nói:

"Mẹ đến à. Mẹ ngồi."

"Mẹ đến đây xem con ra sao mà không về nhà. Mẹ với ba sắp đi du lịch rồi."

Hạo Văn đưa bà ly nước đáp:

"Từ ngày giao lại quyền quản lí ba với mẹ đi du lịch suốt, con lạ gì."

"Lần này mẹ đi hơn 3 tháng." Bà nói với ý cười.

Cố phu nhân đảo mắt nhìn quanh nhà không thấy Ninh Hinh liền hỏi:

"Ninh Hinh đâu? Mẹ muốn rủ con bé đi mua sắm."

Bà rất yêu quí Ninh Hinh, bà biết chút ít về vụ việc giữa anh, Yên Nhiên và Ninh Hinh. Bà cũng biết anh đưa cô về đây đã hành hạ không ít nhưng với đứa con quyết đoán này bà thật không quản được.

Hạo Văn nhàn nhạt đáp:

"Từ sáng đã mất dạng."

"Dạo này còn ăn hiếp con bé không?"

"Chút ít."

Bà dí tay vào đầu anh mắng:

"Còn nói, cấm không được ăn hiếp con bé."

Ninh Hinh từ ngoài vào thấy Cố phu nhân liền vui vẻ chạy đến chào:

"Phu nhân."

Bà thuận tay kéo cô ngồi kế bên: "Lên thay quần áo xuống ta dẫn đi mua sắm."

Ninh Hinh ngồi đó nhìn anh như muốn xin phép. Hạo Văn chỉ khẽ gật đầu cô liền đi thay đồ ngay.

Cố phu nhân nhìn con bé hôm nay gầy gò hơn liền xót xa:

"Hay con đưa con bé vào công ty làm đi."

Anh nhíu mày khó hiểu: "Làm gì?"

"Làm thư ký hay trợ lí gì đó. So với mấy người con tuyển mẹ vẫn an tâm về nó hơn."

"Mẹ à. Thư ký của con hiện tốt nghiệp Harvard đó. Để người lãnh đạo công ty đá quý lớn nhất nhì thế giới tuyển thư kí chỉ vừa hết cấp 3 lại còn từng..."

Cố phu nhân thấy Ninh Hinh đi xuống liền nhảy vào không cho anh nói nữa:

"Được rồi được rồi, kệ con. Ta đi đây."

Hạo Văn nhìn theo bóng dáng mẹ mình và Ninh Hinh thì suy tư, mẹ anh rất ít khi thân thiết với người lạ nhưng từ lần đầu gặp cô bà đã rất có thiện cảm dù biết cô là người đâm chết Yên Nhiên.

Trung tâm thương mại đồ sộ thuộc quyền sở hữu của Cố thị, Cố phu nhân đi đến đâu liền có nhân viên cúi đầu. Ninh Hinh phía bên cạnh bị bà lôi đi sền sệt. Dừng trước khu quần áo sang trọng bà liền lấy mấy bộ váy trẻ trung cho Ninh Hinh:

"Con thử xem hợp với con đó."

Ninh Hinh xua tay từ chối: "Dạ thôi con..."

"Không phải lo. Không cần trả tiền."

Bà đẩy Ninh Hinh vào phòng thay đồ.

Không lâu sau Ninh Hinh bước ra với bộ váy mới toan sang trọng. Bà gật gù hài lòng liền cho lấy hết số váy.

Đến quầy thanh toán lại chẳng nghĩ ngợi bà nói với nhân viên:

"Thanh toán cho Cố Tổng. Sau này con bé đến mua cũng thanh toán như vậy."

Nhân viên tỏ vẻ đã hiểu rồi cúi chào. Ninh Hinh phía sau chạy theo:

"Phu nhân à, làm như vậy Hạo Văn sẽ..."

"Không sao. Ta bảo kê con."

Ninh Hinh cảm động đến sắp khóc ngay giữa trung tâm thương mại. Bà luôn tốt với cô như vậy dù mọi người khinh bỉ, xa lánh cô nhưng bà luôn quan tâm, động viên cô. Rất giống mẹ cô ngày trước, dù cả thế giới ra sức ức hiếp cô thì vẫn có mẹ bảo vệ.

Cứ thế Cố phu nhân đi khắp khu này sang khu khác mua sắm.

Cố Hạo Văn ở nhà liên tục nhận được tin nhắn trừ tiền không khỏi kinh ngạc với sức mua của mẹ.

Tải App về nhận phần thưởng luôn.
Quét mã QR, tải xuống Hinovel App.